Hồ Trị An thuộc các huyện Vĩnh Cửu, Tông Nhật, Định Cương, Trảng Bom của tỉnh Đồng Nai.
Hồ Trị An thuộc các huyện Vĩnh Cửu, Tông Nhật, Định Cương, Trảng Bom của tỉnh Đồng Nai.
Cù lao Năm Bàu nằm cách bờ biển khoảng 3 km, thuộc xã Mã Đà, huyện Vĩnh Cửu, Đồng Nai, là một bờ kè còn nổi trên mặt nước sau khi người dân chặn dòng sông Đồng Nai để xây dựng thủy điện Trian. Nhà máy điện. Chỉ có gia đình Năm Bầu sinh sống trên đảo (tên đảo là do khi đến đây tên là ông Năm, còn bà có thai nên người ta gọi là ông Năm Bầu).

Việc “đầu tư” làm du lịch của chú Năm Bầu khá đơn giản: hai cái lán có mái che để ngủ qua đêm, một dãy nhà tắm và nhà vệ sinh, chục chiếc áo phao và… đủ thứ. Đồ ăn có thể đặt theo yêu cầu của cô Năm, hoặc bạn có thể tự mang đồ ăn đến để chuẩn bị cho bữa ăn hoặc mượn đồ ăn từ bếp của cô để chuẩn bị cho bữa ăn. Người con cả của ông Năm ở trên bờ, cách chợ Mã Đà không xa, là người lái đò chở khách ra vào đảo.
Chúng tôi đạp xe qua Biên Hòa, rẽ vào ĐT768 men theo sông Đồng Nai, đến thị trấn Vĩnh An, rẽ vào đường ĐT767, qua cầu Chiến khu Đ là đến chợ Mã Đà. Tại đây cả nhóm gọi điện thông báo cho chị Năm và anh Năm điều ghe gỗ đón chúng tôi ở bến tàu gần chợ. Ô tô, xe máy của khách ra đảo được gửi lại bờ, ngay bến tàu.

Hành lý và đồ ăn dưới tán cây mắc võng mát rượi. Bữa trưa của chúng tôi là món gỏi gà do cô Năm đặt trước. Sau đó là một giấc mơ trên chiếc võng đung đưa dưới hàng cây lộng gió.

Chúng tôi lôi mấy chiếc thuyền thuê ở Sài Gòn ra bơm phồng lên sẵn sàng lao vào chiến đấu.



Trong khi dạo quanh đảo, chúng tôi bắt gặp một chiếc thuyền nhỏ đang dỡ lưới đánh cá. Tất cả cá rô phi cỡ sandal kể cả cá bống tượng – theo lời chủ thuyền là khá ngon và hiếm khi đánh bắt được – giá rất rẻ nên chúng tôi mua một xâu 7-8 con còn đang ngoe nguẩy.
Chiều muộn, mây đen lững lờ trôi trên mặt hồ mênh mông, gió hú làm nghiêng đổ hàng cây trên đảo báo hiệu cơn mưa sắp đến. Chúng tôi cho lũ trẻ ra biển tắm.



Trời bắt đầu đổ mưa trước khi dựng lều nên mọi người được chuyển đến một lán rộng rãi ở phía sau. Căn chòi lợp mái tôn, vách bạt, nền lát gạch sạch sẽ có sức chứa hàng chục chiếc lều. Nhưng cơn mưa chỉ kéo dài trong chốc lát. Bầu trời bắt đầu trong xanh trở lại, mặc dù trời đã tối.
Chúng tôi dựng lều dưới tán cây và bắt đầu chuẩn bị bữa tối. Cá mú nướng, cá lang và thịt lợn ướp cũng được nướng, thêm một nồi thịt xào măng, một chai rượu Tây Ban Nha. Và trên bờ hồ lộng gió, bạn bè cùng nhau thưởng thức bữa tối ngon miệng.

Từ khi có con, chúng tôi cũng thức khuya. Rửa bát xong, mọi người ngồi một lúc rồi đi nghỉ. Sáng sớm, tiếng động cơ chạy trên mặt hồ phá tan sự tĩnh lặng, đánh thức tôi dậy. Trời còn tối, vẫn còn nghe tiếng bạn mập kéo củi, tôi lang thang khắp đảo.

Những hòn đảo nhỏ khác xung quanh mờ ảo thành những hình thù kỳ lạ trong làn sương mờ của mặt hồ, những chiếc thuyền đánh cá kéo những con sóng ngang dọc trên mặt hồ. Rồi trời cũng dần sáng, nhưng sáng sớm lại nhiều mây nên không ngắm được bình minh cũng hơi tiếc.


Chúng tôi ăn sáng với bún và mì gói, pha cà phê và ngắm cảnh trên hồ. Sau đó là thời gian chèo thuyền canh cá trên hồ cho đến bữa trưa.
Sau đó tàu đưa chúng tôi quay lại bờ biển Mã Đà, lên xe về lại Sài Gòn, kết thúc một ngày cuối tuần thú vị để chuẩn bị bắt đầu một tuần làm việc mới.
Báo DunCây